Trước khi qua Thái, bản thân mình đã khá bối rối với việc chuẩn bị, thanh toán, đổi tiền, tính toán tỷ giá sao cho có lợi nhất.
Cùng chia sẻ với các mẹ nhé:
1 THẺ NỘI ĐỊA
Không
dùng được (vì chỉ kết nối với mạng lưới trong Việt Nam)
2 THẺ THANH
TOÁN QUỐC TẾ VISA/MASTERCARD/AMERICAN EXPRESS
+ Thẻ của NH
trong nước phát hành
Nên ưu
tiên dùng của EximBank hay Vietcombank.
Đây là 2 ngân hàng có truyền thống giao dịch, XNK với nước
ngoài.
Tỷ giá
thường tốt hơn và phí thường thấp hơn các NH quốc doanh hay tư nhân khác.
+ Thẻ của NH
nước ngoài (ANZ, HSBC,...) phát hành
Khả năng
trục trặc thấp hơn so với thẻ trong nước.
Tùy mạng
lưới ngân hàng, tỷ giá và phí đa phần thấp hơn các NH trong nước.
3 TIỀN MẶT
Có câu
"Cash Is King" (Tiền Mặt Là Vua), quả không sai.
Mình hay
chuyển đổi câu này thành "Cash Is Queen" (Tiền Mặt Là Hoàng Hậu) khi
qua Thái Lan.
Có rất
nhiều hình ảnh của thành viên Hoàng Gia, đặc biệt là Hoàng Hậu, khắp mọi nơi.
Ngoài ra, một số cơ sở khám chữa bệnh tại Thái có chiết khấu ưu đãi nếu trả tiền mặt.
3.1 Nên mang tiền VND hay BHT?
Kinh nghiệm
đau thương của nhiều bạn (trong đó có mình ngày xưa) cho thấy:
Vì VND
không phải là ngoại tệ mạnh so với đồng BHT, tỷ giá thường ít thay đổi, nếu
không nói là rất tệ.
Nhưng dân
mình lại chuộng hàng Thái và làm ăn nhiều với Thái, nên nhu cầu đổi sang BHT ở
Việt Nam là cao.
Nói cách
khác, đồng BHT mạnh hơn, lưu hành nhiều hơn ở ta so với đồng Việt ở "bển".
Nên:
Đổi được
sang BHT ngay khi ở Việt Nam hay hơn nhiều.
3.2 Nên mang tiền
BHT hay USD?
Đồng đô
la khá là thông dụng ở KHẮP MỌI NƠI.
Tại cửa
khẩu, họ giới hạn số tiền USD mang ra khỏi Việt Nam là 5,000.
Nếu theo
dõi tỷ giá giữa đồng USD và đồng BHT tại các trạm Tàu Điện Trên Cao (BTS,
Bangkok Mass Transit System), bạn sẽ thấy nó thay đổi khá thường xuyên. Việc
này khá giống với tỷ giá giữa USD và VND.
Suy ra
là: Đồng USD luôn là "hot girl".
+ Sự kết hợp ổn nhất (với mình) nếu qua Thái làm IVF là:
TIỀN MẶT
+ Một ít
tiền BHT (khoảng 200) để trả taxi, đồ ăn vặt khi tới sân bay, tiền vé metro hay
BTS về trung tâm/ra sân bay
+ Tiền
USD 5,000 MỖI LẦN ĐI, TỒNG CỘNG ĐƯỢC 10,000 >>> sang Thái đổi
+ Một ít
tiền Việt để khi về trả taxi, xe ôm
THẺ THANH TOÁN
VISA/MASTERCARD
+ Sử dụng
trước khi qua để đặt khách sạn online nếu bạn thành thạo
+ Phòng
khi thiếu tiền mặt, bất đắc dĩ mới phải sử dụng
4 ĐỔI TIỀN Ở ĐÂU???
Hà Nội:
Các bạn
mình hay gọi điện để một số cơ sở tư nhân mang tới. Thông tin này các mẹ chia sẻ
nhé.
TP. HCM:
Quầy 59 đại
lý của EximBank ở 161 Đồng Khởi (giao với Nguyễn Thiệp) là nơi có tỷ giá khá tốt.
Một số mẹ
theo mình biết sẽ đổi ở quầy trong chợ Bến Thành hoặc khu quận 5, quận 10.
Bangkok (Phải
đem bản sao/passport theo và ghi địa chỉ nơi ở tại Bangkok):
Mình giới
thiệu Vasu gần BTS Nana.
Sau rất
nhiều trải nghiệm, tỷ giá USD & BHT tại đây vẫn là tốt nhất so với các quầy
SuperRich, SiamBank có ở rất nhiều nơi.
Các mẹ có
thể kiểm tra online luôn:
http://www.vasuexchange.com/
Thân mến,
HCX
Ngay cả khi tưởng như bạn đã kiệt quệ về tài chính, thể xác, tinh thần, cảm xúc sau những đợt làm TTON, tôi hi vọng "hang ổ" nhỏ bé này sẽ giúp bạn ngồi nghỉ bình yên trong thoáng chốc. Tôi cũng hi vọng ghi chép và trải nghiệm của bạn và của tôi trong quá trình tìm kiếm Con Yêu sẽ góp phần nào vào hành trang hữu ích cho cộng đồng làm IVF.
Trang
- Trang chủ
- Chuẩn Bị
- Các Xét Nghiệm
- Chi Phí
- Các Bác Sĩ Việt Nam
- Ăn, Ở, Đi Lại Tại TP. Hồ Chí Minh
- Các Bác Sĩ Thái Lan
- Ăn, Ở, Đi Lại Tại Thái Lan
- Các Bác Sĩ Tại Gia
- Quá Trình Điều Trị
- Sau Khi Chuyển Phôi
- Kết Hợp Đông Tây Y
- Mang Thai Hộ
- Xin Con Nuôi
- Phiên Dịch
- Nguyện Cầu
- Quà Tặng
- Tâm Tình của Hổ Chiên Xù
- Chia Sẻ Của Chồng
- Liên Lạc
Thứ Năm, 12 tháng 11, 2015
Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015
Hà Nội Mùa Thu Mùa Mơ
Hồi tháng 7, mình nhận được thư trên diễn đàn,
"Thấy bạn Hổ chia sẻ trên page mình xúc động quá.
Không biết cách đây 7 năm bạn Hổ Chiên Xù làm có thành công không?
Và ở bệnh viện nào không ạ?"
Giống các mẹ hội H&M (mật mã mình mới nghĩ ra) tâm trạng mình khi được hỏi 2 câu ấy rất lẫn lộn.
Lúc vui, tràn trề hi vọng thì thoải mái, tươi tỉnh trả lời theo chuẩn này:
" Oái, 7 năm rồi kia à. Mình vẫn đi săn mẹ ơi. Hầu như bệnh viện nào cũng lò dò tham quan rồi. Từ Sài Gòn đến Hà Nội sang Bangkok."
Lúc nào đang "đèn đỏ", mỏi lưng, tê tay, cứng chân, đau bụng vì
các thể loại nội tiết thì câu trả lời lại ở dạng khác.
"Lại bị hỏi rồi, mệt quá!"
"Sao khổ thân ta thế này, huhu!"
"Từ nay không dại dột vào đọc email hay trèo lên diễn đàn nữa."
Hội H&M quả thực có mong manh, dễ có các cao trào cảm xúc hơn các hội đồng hương, hội sinh bé năm Dê, hội con một bề, hội Bỉm Sữa, đúng không nhỉ?
Một thập kỷ qua, mình cũng dần học được một vài bí quyết để cân bằng "tâm, sinh lý" của cựu "vị thành niên".
3 điểm chính là:
1) Sống trong hiện tại.
Không day dứt vì quá khứ H&M oanh liệt, chẳng suy tư về tương lai có thể tiếp tục H&M gập ghềnh phía trước.
Ngày hôm nay tươi mới và cũng không lặp lại, mình thong dong như một nàng cá vàng.
2) Sống như trẻ thơ.
Quên nhanh. Tò mò. Chân thực. Khám phá.
Nhõng nhẽo. Háu ăn.Vui vẻ. Dũng cảm...
Như trẻ thơ, luôn sống vui khỏe, cho chính bản thân mình, trước tiên.
3) Sống biết ơn.
POET. People. Opportunity. Experience. Things.
Người. Cơ hội. Trải nghiệm. Đồ vật.
đã giúp cho ngày của mình trôi qua, mình đều ghi chú nhanh 4 mục này vào cuốn sổ nhỏ trước khi chìm vào giấc ngủ.
Lúc nào buồn bã vì trượt chuyển phôi, trứng lên ít, bụng chướng, gần hết... tiền điều trị, lại mang cuốn sổ ra nhấm nháp. Để thấy mình giàu có.
~~~~~
POET, như những bài thơ khi Hà Nội sang thu.
Ngồi liếm láp chút mơ gừng.
Chưa có em bé nào khóc hay ị hay tè mè nheo bám chân bám tay bám ngực.
Cũng chưa có em nào năm này vào... đại học chữ to, học phí, học lực, học hành làm cha mẹ ông bà lo ngay ngáy.
Ái chà, chẳng phải là một niềm vui bé xinh ngọt ngào ư?
"Thấy bạn Hổ chia sẻ trên page mình xúc động quá.
Không biết cách đây 7 năm bạn Hổ Chiên Xù làm có thành công không?
Và ở bệnh viện nào không ạ?"
Giống các mẹ hội H&M (mật mã mình mới nghĩ ra) tâm trạng mình khi được hỏi 2 câu ấy rất lẫn lộn.
Lúc vui, tràn trề hi vọng thì thoải mái, tươi tỉnh trả lời theo chuẩn này:
" Oái, 7 năm rồi kia à. Mình vẫn đi săn mẹ ơi. Hầu như bệnh viện nào cũng lò dò tham quan rồi. Từ Sài Gòn đến Hà Nội sang Bangkok."
Lúc nào đang "đèn đỏ", mỏi lưng, tê tay, cứng chân, đau bụng vì
các thể loại nội tiết thì câu trả lời lại ở dạng khác.
"Lại bị hỏi rồi, mệt quá!"
"Sao khổ thân ta thế này, huhu!"
"Từ nay không dại dột vào đọc email hay trèo lên diễn đàn nữa."
Hội H&M quả thực có mong manh, dễ có các cao trào cảm xúc hơn các hội đồng hương, hội sinh bé năm Dê, hội con một bề, hội Bỉm Sữa, đúng không nhỉ?
Logo của hãng thời trang mẹ và cả bé bình dân các chị em yêu thích, tươi thắm như hoa mừng ngày Phụ Nữ Việt Nam. |
Một thập kỷ qua, mình cũng dần học được một vài bí quyết để cân bằng "tâm, sinh lý" của cựu "vị thành niên".
3 điểm chính là:
1) Sống trong hiện tại.
Không day dứt vì quá khứ H&M oanh liệt, chẳng suy tư về tương lai có thể tiếp tục H&M gập ghềnh phía trước.
Ngày hôm nay tươi mới và cũng không lặp lại, mình thong dong như một nàng cá vàng.
2) Sống như trẻ thơ.
Quên nhanh. Tò mò. Chân thực. Khám phá.
Nhõng nhẽo. Háu ăn.Vui vẻ. Dũng cảm...
Như trẻ thơ, luôn sống vui khỏe, cho chính bản thân mình, trước tiên.
3) Sống biết ơn.
POET. People. Opportunity. Experience. Things.
Người. Cơ hội. Trải nghiệm. Đồ vật.
đã giúp cho ngày của mình trôi qua, mình đều ghi chú nhanh 4 mục này vào cuốn sổ nhỏ trước khi chìm vào giấc ngủ.
Lúc nào buồn bã vì trượt chuyển phôi, trứng lên ít, bụng chướng, gần hết... tiền điều trị, lại mang cuốn sổ ra nhấm nháp. Để thấy mình giàu có.
~~~~~
POET, như những bài thơ khi Hà Nội sang thu.
Ngồi liếm láp chút mơ gừng.
Chưa có em bé nào khóc hay ị hay tè mè nheo bám chân bám tay bám ngực.
Cũng chưa có em nào năm này vào... đại học chữ to, học phí, học lực, học hành làm cha mẹ ông bà lo ngay ngáy.
Ái chà, chẳng phải là một niềm vui bé xinh ngọt ngào ư?
Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015
Đường Về Nhà
08.2015 Bạn đánh giày câm nuôi chú chó nhỏ bị mù, đường Thái Văn Lung, TP. HCM (Nguồn: Kênh 14) |
Là máu thịt đời thường ai chẳng có..."
Chẳng hiểu sao mấy câu thơ của Xuân Quỳnh cứ văng vẳng bên tai.
Một mình, bé nhỏ và chơi vơi.
Tôi lặng nhìn vỉa hè và mặt đường trong bóng tối đen sẫm.
Ánh đèn vàng, đỏ, xanh lấp lóa.
Còi cứu thương hú liên hồi.
Dường như chỉ nghe thấy những nỗi sợ hãi
mơ hồ và chông chênh.
Con đường xuyên trước mặt đền trống trơn,
lỏng chỏng vài chiếc xe máy đổ rạp
và lố nhố vệt áo dạ quang của cảnh sát.
Tôi thầm cầu nguyện, mong đừng có ai đang đi "chữa đẻ" ở SAFE, BNH hay ART hay Jetanin lò dò ra đền Erawan giờ này.
Dân Việt và dân Á ta dường như rất thích đám đông.
Ngay cả đi làm IVF cũng hay tụ tập thành nhóm.
Luôn có sự đầm ấm (và chút ganh đua) nào đó khi các chị em hội họp.
Tôi nhìn xuống, khẽ lắc đầu, rồi ngước lên phía Amarin.
"Xa tít trên lầu cao kia, những bé phôi ngoan của ba mẹ có giật mình thức giấc?"
"Tại sao? Tại sao bom lại nổ? Tại sao ai đó lại nỡ tước đi máu thịt của những đồng loại vào một tối mùa hè bình yên?"
"Nếu họ biết tinh cha huyết mẹ nhọc nhằn đến thế nào, những mũi tiêm buốt đến ra sao, họ chắc hẳn sẽ trân quý hơn mỗi tế bào, mỗi mạng sống trên trái đất này..."
08.2015 Chó nhỏ trong tổ ấm bình yên (Nguồn: Kênh 14) |
Ta phải làm gì đây?
Nhìn cửa cầu đi bộ đã khóa lần cuối, tôi quay bước can đảm bước vào Central World một lần nữa.
Đường về nhà còn xa.
Phải đi vòng, qua 2 cầu, vượt đường xa lộ và nối Gayson với lối ra ga Chidlom.
Rồi băng qua tất cả những trĩu nặng lo âu của ngày hôm nay.
Cho tới sáng mai.
"Sáng mai là một ngày mới!" với tất cả những điều tốt đẹp, vẫn chiếm đa số trong cuộc đời này...
Sáng thứ 3, 18.08: Cầu nối Amarin nhìn ra đền Erawan |
Chiều thứ 3, 18.08: Khu đền nhỏ bên hông Amarin, cạnh lều bạt của nhóm phóng viên nước ngoài AP |
Trưa 18.08 Tiệm chè tại lầu 4, Amarin |
Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015
Mồng Một Mùa Di Lặc
Trăng Mồng Một, còn xa xăm lắm.
Xa như trong bài thơ của nữ văn sĩ người Anh xưa:
Em không biết mình thuộc về ai
Nếu hứa chung thủy với anh, ắt có người đau khổ
Mặt trăng và các vì sao vẫn thuộc về tất cả đó thôi
Em nghĩ em thuộc về riêng em
Mồng Một Tháng Sáu, Ất Mùi 2015.
Chút trái cây thơm nhẹ, hoa phớt hồng, và chú voi màu cam nghịch ngợm của đất nước Thái Lan.
Lời cầu cho căn bếp ấm tôi đã lóc cóc mang về từ Hoa Kỳ xa xôi hơn 10 năm trước.
Đúng là Tây, Ta, ASEAN kết hợp, hệt như chuyện tiêm thuốc một nửa ở Việt Nam, một nửa sang Bangkok nhỉ!
Thì thầm nguyện cầu theo văn khấn từ Rằm Tháng Giêng cho:
Chúng Con
Toàn Gia, Toàn Quốc, Toàn Cầu An Lạc
Công Việc Hanh Thông
Người Người Được Chữ Bình An
Tám Tiết Vinh Khang, Thịnh Vượng
Lộc Tài Tăng Tiến
Tâm Đạo Mở Mang
Sở Cầu Tất Ứng
Sở Nguyện Tòng Tâm
Chúc thêm các bạn của tôi
Chân cứng, Đá mềm,
Bạc tiền Dư dả, Tinh thần Vui tươi,
Niêm mạc Tuyệt vời, Thật nhiều Phôi Tốt...
Xa như trong bài thơ của nữ văn sĩ người Anh xưa:
Em không biết mình thuộc về ai
Nếu hứa chung thủy với anh, ắt có người đau khổ
Mặt trăng và các vì sao vẫn thuộc về tất cả đó thôi
Em nghĩ em thuộc về riêng em
Mồng Một Tháng Sáu, Ất Mùi 2015.
Chút trái cây thơm nhẹ, hoa phớt hồng, và chú voi màu cam nghịch ngợm của đất nước Thái Lan.
Lời cầu cho căn bếp ấm tôi đã lóc cóc mang về từ Hoa Kỳ xa xôi hơn 10 năm trước.
Mồng Một Mùa Di Lặc* |
Thì thầm nguyện cầu theo văn khấn từ Rằm Tháng Giêng cho:
Chúng Con
Toàn Gia, Toàn Quốc, Toàn Cầu An Lạc
Công Việc Hanh Thông
Người Người Được Chữ Bình An
Tám Tiết Vinh Khang, Thịnh Vượng
Lộc Tài Tăng Tiến
Tâm Đạo Mở Mang
Sở Cầu Tất Ứng
Sở Nguyện Tòng Tâm
Chúc thêm các bạn của tôi
Chân cứng, Đá mềm,
Bạc tiền Dư dả, Tinh thần Vui tươi,
Niêm mạc Tuyệt vời, Thật nhiều Phôi Tốt...
Mùa IVF, Mùa Di Lặc
*"Ví như sức voi có khả năng chở nặng và đi ngược dốc
*"Ví như sức voi có khả năng chở nặng và đi ngược dốc
mà không có loài thú nào ngăn cản được bước tiến"
Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015
Con Phải Nhớ Rằng Mẹ Rất Yêu Con
Đã rất lâu, Hổ Chiên Xù không viết blog.
Nhưng tuần nào, mình cũng nhận được thư thăm hỏi của các mẹ và các bố (tương lai).
Thành thực chúc mừng các nhà đã đậu IVF trong thời gian qua!
Với các anh chị và bạn bè vẫn đang tìm kiếm, như mình, mình muốn chia sẻ một câu chuyện nhỏ nhân Ngày Của Mẹ (10.5) sắp đến.
Bất kể tuổi tác, giới tính, mong muốn của chúng ta là gì, Cha Mẹ đã trao tặng ta cuộc sống quý giá này.
ĐỪNG để việc tìm con
vắt kiệt sức lực,
xâm chiếm toàn bộ tâm hồn và cơ thể,
hủy hoại các mối quan hệ
rút cạn của bạn những niềm vui
khi mỗi ngày mặt trời vẫn lại chiếu sáng.
Trong những ngày này, nếu ta đang ở Nepal với hơn 5.000 người phải từ biệt sự sống và không còn cảm nhận được tình yêu vô bờ bến mà Mẹ Cha đã giành tặng cho ta, hẳn ta sẽ hiểu rất rõ rằng
Ta Sinh Ra Trên Đời Này Để Mang Lại Niềm Vui Và Tiếng Cười
Khi Còn Có Thể,
Bất Kể Ta Là Ai Và Ta Đang Có Trong Tay Những Gì.
Hãy Luôn Vui, Các Ba Mẹ Thân Yêu Nhé!
Câu chuyện về Ta và Mẹ:
Sau khi động đất qua đi, lực lượng cứu hộ bắt đầu các hoạt động tìm kiếm cứu nạn.
Và khi họ tiếp cận đống đổ nát từ ngôi nhà của một phụ nữ trẻ, họ thấy thi thể của cô qua các vết nứt.
Nhưng tư thế của cô có gì đó rất lạ, tựa như một người đang quỳ gối cầu nguyện; cơ thể nghiêng về phía trước, và hai tay cô đang đỡ lấy một vật gì đó.
Ngôi nhà sập lên lưng và đầu cô.
Đội trưởng đội cứu hộ đã gặp rất nhiều khó khăn khi anh luồn tay mình qua một khe hẹp trên tường để với tới thi thể nạn nhân. Anh hy vọng rằng, người phụ nữ này có thể vẫn còn sống. Thế nhưng cơ thể lạnh và cứng đờ cho thấy cô đã chết.
Cả đội rời đi và tiếp tục cuộc tìm kiếm ở tòa nhà đổ sập bên cạnh.
Không hiểu sao, viên đội trưởng cảm thấy như bị một lực hút kéo trở lại ngôi nhà của người phụ nữ.
Một lần nữa, anh quỳ xuống và luồn tay qua khe hẹp để tìm kiếm ở khoảng không nhỏ bên dưới xác chết.
Bỗng nhiên, anh hét lên sung sướng: “Một đứa bé! Có một đứa bé!”.
Cả đội đã cùng nhau làm việc; họ cẩn thận dỡ bỏ những cái cọc trong đống đổ nát xung quanh người phụ nữ.
Có một cậu bé 3 tháng tuổi được bọc trong một chiếc chăn hoa bên dưới thi thể của người mẹ.
Rõ ràng, người phụ nữ đã hy sinh để cứu con mình.
Khi ngôi nhà sập, cô đã lấy thân mình làm tấm chắn bảo vệ Con trai.
Cậu bé vẫn đang ngủ một cách yên bình khi đội cứu hộ nhấc em lên.
Bác sĩ đã nhanh chóng kiểm tra sức khỏe của cậu bé.
Sau khi mở tấm chăn, ông nhìn thấy một điện thoại di động bên trong.
Có một tin nhắn trên màn hình, viết: “Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con”.
Chiếc điện thoại di động đã được truyền từ tay người này sang tay người khác.
Tất cả những ai đã đọc mẩu tin đều không ngăn nổi dòng nước mắt:
“Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con”.
Nhưng tuần nào, mình cũng nhận được thư thăm hỏi của các mẹ và các bố (tương lai).
Thành thực chúc mừng các nhà đã đậu IVF trong thời gian qua!
Với các anh chị và bạn bè vẫn đang tìm kiếm, như mình, mình muốn chia sẻ một câu chuyện nhỏ nhân Ngày Của Mẹ (10.5) sắp đến.
Bất kể tuổi tác, giới tính, mong muốn của chúng ta là gì, Cha Mẹ đã trao tặng ta cuộc sống quý giá này.
ĐỪNG để việc tìm con
vắt kiệt sức lực,
xâm chiếm toàn bộ tâm hồn và cơ thể,
hủy hoại các mối quan hệ
rút cạn của bạn những niềm vui
khi mỗi ngày mặt trời vẫn lại chiếu sáng.
Trong những ngày này, nếu ta đang ở Nepal với hơn 5.000 người phải từ biệt sự sống và không còn cảm nhận được tình yêu vô bờ bến mà Mẹ Cha đã giành tặng cho ta, hẳn ta sẽ hiểu rất rõ rằng
Ta Sinh Ra Trên Đời Này Để Mang Lại Niềm Vui Và Tiếng Cười
Khi Còn Có Thể,
Bất Kể Ta Là Ai Và Ta Đang Có Trong Tay Những Gì.
Hãy Luôn Vui, Các Ba Mẹ Thân Yêu Nhé!
Câu chuyện về Ta và Mẹ:
Sau khi động đất qua đi, lực lượng cứu hộ bắt đầu các hoạt động tìm kiếm cứu nạn.
Và khi họ tiếp cận đống đổ nát từ ngôi nhà của một phụ nữ trẻ, họ thấy thi thể của cô qua các vết nứt.
Nhưng tư thế của cô có gì đó rất lạ, tựa như một người đang quỳ gối cầu nguyện; cơ thể nghiêng về phía trước, và hai tay cô đang đỡ lấy một vật gì đó.
Ngôi nhà sập lên lưng và đầu cô.
Đội trưởng đội cứu hộ đã gặp rất nhiều khó khăn khi anh luồn tay mình qua một khe hẹp trên tường để với tới thi thể nạn nhân. Anh hy vọng rằng, người phụ nữ này có thể vẫn còn sống. Thế nhưng cơ thể lạnh và cứng đờ cho thấy cô đã chết.
Cả đội rời đi và tiếp tục cuộc tìm kiếm ở tòa nhà đổ sập bên cạnh.
Không hiểu sao, viên đội trưởng cảm thấy như bị một lực hút kéo trở lại ngôi nhà của người phụ nữ.
Một lần nữa, anh quỳ xuống và luồn tay qua khe hẹp để tìm kiếm ở khoảng không nhỏ bên dưới xác chết.
Bỗng nhiên, anh hét lên sung sướng: “Một đứa bé! Có một đứa bé!”.
Cả đội đã cùng nhau làm việc; họ cẩn thận dỡ bỏ những cái cọc trong đống đổ nát xung quanh người phụ nữ.
Có một cậu bé 3 tháng tuổi được bọc trong một chiếc chăn hoa bên dưới thi thể của người mẹ.
Rõ ràng, người phụ nữ đã hy sinh để cứu con mình.
Khi ngôi nhà sập, cô đã lấy thân mình làm tấm chắn bảo vệ Con trai.
Cậu bé vẫn đang ngủ một cách yên bình khi đội cứu hộ nhấc em lên.
Bác sĩ đã nhanh chóng kiểm tra sức khỏe của cậu bé.
Sau khi mở tấm chăn, ông nhìn thấy một điện thoại di động bên trong.
Có một tin nhắn trên màn hình, viết: “Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con”.
Chiếc điện thoại di động đã được truyền từ tay người này sang tay người khác.
Tất cả những ai đã đọc mẩu tin đều không ngăn nổi dòng nước mắt:
“Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con”.
Nguồn: langnhincuocsong
Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2015
14.02 Bạn Chính Là Tình Yêu
Nếu như bạn vẫn loay hoay trong hành trình đi tìm con yêu (như mình đã từng loay hoay), dừng lại một chút hôm nay nhé!
Mình sẽ cho bạn biết một bí mật nhỏ trong ngày Valentine.
Cách dễ nhất để có Tình Yêu:
TẠO RA NÓ!
Một năm rưỡi trước đây (từ tháng 6.2013), chúng ta đã cùng góp sức
xây một ngôi trường xinh xắn tại Ninh Thuận.
Trường đã xây xong và khánh thành vào tháng 1.2015 vừa qua:
Hãy để sợi dây Tình Yêu nối dài mãi, cùng Hổ Chiên Xù ủng hộ Chiến Dịch Ride For Love mùa Tết Ất Mùi này nhé.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)