Trong nhiều tháng nay, hầu như tuần nào mình cũng nhận được tin. Email, tin nhắn, điện thoại, Facebook. Những tin tức dồn dập.
"Các con đã sang tháng thứ 7, trộm vía ít quấy khóc. Nhớ mấy cái đận ở Bangkok, đúng là không quên được, em nhỉ."
"Nhóc nhà em vừa chào World Cup, mặc kệ cho ngày thứ 6, 13. Vâng, bác X đi nước ngoài, nên con gái bác đỡ chị ạ."
"Sau nhiều năm "trốn tìm", con trai tớ đã "lộ diện". Ờ, chị cả còn chưa đầy năm. Hơn 4kg đó cậu."
So với những âu lo thầm lặng về tình hình Biển Đông, hay những thất vọng tràn trề với đương kim vô địch bóng đá, tất cả đều là tin vui.
Nhưng đối với những bậc cha mẹ vẫn trong hành trình lặn lội tìm con như chúng mình, lượng thông tin này mang lại rất nhiều cảm xúc trái ngược.
Chạnh lòng. Tủi thân. Ghen tị. Cay đắng. Buông xuôi. Chút xíu hy vọng. Chút xíu mỏi mệt. Chút xíu rối bời.
Vì những lẽ này, lâu lắm rồi mình không viết blog. Một xíu ích kỷ bình yên.
Tập trung vào những niềm vui nho nhỏ.
Tạm dừng đặt ra những kế hoạch Em Bé Việt Nam Số 005, Thái Lan 002, Singapore 001... Những kế hoạch đã khiến 2 vợ chồng mệt nhoài...
Nhưng... "Luật Hôn Nhân Gia Đình sửa đổi" cho phép Mang Thai Hộ vừa được Quốc Hội nước ta thông qua chiều 19.6 khiến mình phải "lên nét". Nghĩa vụ của mình với gần 50,000 lượt đọc của những độc giả không quen: Chia sẻ, động viên, nắm tay các mẹ. Cùng thấy nhẹ lòng khi chẳng mấy chốc, những em bé ra đời nhờ tình yêu vô bờ của 2 người mẹ sẽ được xã hội công nhận và bảo vệ.
Hãy cùng mỉm cười nghĩ về hạnh phúc, về việc mưu cầu hạnh phúc chính đáng của chúng mình. Dù bạn đã thành công với IVF hay còn đang tìm kiếm, đừng quên tận hưởng những điều tốt đẹp, dù to lớn hay chỉ rất nhỏ bé, đang diễn ra hàng ngày với chúng ta, chị em của chúng ta, dân tộc của chúng ta!
Hạnh phúc, luôn giản đơn mà tinh tế, như ai đó đã từng viết:
Hạnh Phúc Không Được Tạo Nên Bởi Những Gì Ta Sở Hữu,
Mà Bởi Những Gì Ta Yêu Mến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét