Hồn nhiên và vui tươi Cuộc đời giản đơn là như thế, quê nhà bình yên là như thế |
Rồi ngay cả khi nằm trên giường cấp cứu, bỗng thấy mình lén lút choàng chăn nhắn tin cho một vài mẹ trong hội Hiếm Muộn đang cần gấp thông tin. Rồi khi bị tịch thu điện thoại, có gần 48 tiếng không cell, không TV, không máy tính, bỗng thấy nhớ da diết nơi trú ẩn này.
Nên hôm qua mình can đảm vào lại blog, và kinh ngạc khi thấy số lượng truy cập của các mẹ ở khắp nơi trên thế giới đã tăng gấp 3 chỉ sau một tháng rưỡi. Mình thấy cả người truy cập tận đảo Sip, nơi gần đây ồn ào việc người dân vội vã rút tiền tiết kiệm trong ngân hàng. Bỗng tự nhủ, khó mà bỏ viết trên blog này.
Việt Nam
|
5369
|
Thái Lan
|
374
|
Úc
|
146
|
Hoa Kỳ
|
80
|
Hàn Quốc
|
32
|
Đức
|
29
|
Nga
|
28
|
Áo
|
20
|
Vương quốc Anh
|
16
|
Hồng Kông
|
11
|
Ca-na-đa
|
4
|
Pháp
|
9
|
Síp
|
4
|
Nếu việc chia sẻ kinh nghiệm và trải nghiệm qua 3 tháng viết lách rời rạc của mình còn nhận được sự quan tâm của các mẹ, mình sẽ tiếp tục tìm kiếm thông tin, tổng hợp, phân tích.
Như mầm xanh hi vọng |
Biết là sẽ có lúc tay vừa gõ phím, nước mắt vừa trào ra như tất cả những lần viết khác, nhưng cũng biết rằng những vết thương vô hình trong mình đang lành dần, đang nhường chỗ cho những lan tỏa như mầm xanh hi vọng tới những người mẹ Việt Nam đi tìm con yêu trên khắp thế giới.
Thật là tuyệt diệu, phải không?