Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015

Hà Nội Mùa Thu Mùa Mơ

Hồi tháng 7, mình nhận được thư trên diễn đàn, 

"Thấy bạn Hổ chia sẻ trên page mình xúc động quá.

Không biết cách đây 7 năm bạn Hổ Chiên Xù làm có thành công không?
Và ở bệnh viện nào không ạ?"

Giống các mẹ hội H&M (mật mã mình mới nghĩ ra) tâm trạng mình khi được hỏi 2 câu ấy rất lẫn lộn. 

Lúc vui, tràn trề hi vọng thì thoải mái, tươi tỉnh trả lời theo chuẩn này:

" Oái, 7 năm rồi kia à. Mình vẫn đi săn mẹ ơi. Hầu như bệnh viện nào cũng lò dò tham quan rồi. Từ Sài Gòn đến Hà Nội sang Bangkok."

Lúc nào đang "đèn đỏ", mỏi lưng, tê tay, cứng chân, đau bụng vì 
các thể loại nội tiết thì câu trả lời lại ở dạng khác.

"Lại bị hỏi rồi, mệt quá!"

"Sao khổ thân ta thế này, huhu!"

"Từ nay không dại dột vào đọc email hay trèo lên diễn đàn nữa."

Hội H&M quả thực có mong manh, dễ có các cao trào cảm xúc hơn các hội đồng hương, hội sinh bé năm Dê, hội con một bề, hội Bỉm Sữa, đúng không nhỉ?
Logo của hãng thời trang mẹ và cả bé bình dân
các chị em yêu thích, tươi thắm như hoa mừng ngày Phụ Nữ Việt Nam.

Một thập kỷ qua, mình cũng dần học được một vài bí quyết để cân bằng "tâm, sinh lý" của cựu "vị thành niên". 

3 điểm chính là:

1) Sống trong hiện tại. 

Không day dứt vì quá khứ H&M oanh liệt, chẳng suy tư về tương lai có thể tiếp tục H&M gập ghềnh phía trước.

Ngày hôm nay tươi mới và cũng không lặp lại, mình thong dong như một nàng cá vàng. 

2) Sống như trẻ thơ.

Quên nhanh. Tò mò. Chân thực. Khám phá. 
Nhõng nhẽo. Háu ăn.Vui vẻ. Dũng cảm... 

Như trẻ thơ, luôn sống vui khỏe, cho chính bản thân mình, trước tiên. 

3) Sống biết ơn.

POET. People. Opportunity. Experience. Things.
Người. Cơ hội. Trải nghiệm. Đồ vật.

đã giúp cho ngày của mình trôi qua, mình đều ghi chú nhanh 4 mục này vào cuốn sổ nhỏ trước khi chìm vào giấc ngủ.

Lúc nào buồn bã vì trượt chuyển phôi, trứng lên ít, bụng chướng, gần hết... tiền  điều trị, lại mang cuốn sổ ra nhấm nháp. Để thấy mình giàu có.
~~~~~

POET, như những bài thơ khi Hà Nội sang thu. 

Ngồi liếm láp chút mơ gừng.

Chưa có em bé nào khóc hay ị hay tè mè nheo bám chân bám tay bám ngực. 

Cũng chưa có em nào năm này vào... đại học chữ to, học phí, học lực, học hành làm cha mẹ ông bà lo ngay ngáy.

Ái chà, chẳng phải là một niềm vui bé xinh ngọt ngào ư?